Mộng Vân Thường

10/12/2024 01:38 0 lượt truy cập
Yêu Đương Là Cái Quần Què -

Yêu Đương Là Cái Quần Què

Trạng thái
Đang xuất bản
Số chương
9
Tác giả
Đang cập nhật
Cập nhật đến
8, 9
Báo cáo

Tóm tắt

Tên Hán Việt: Đệ nhị xuân

Văn án:

(1) Lâm Niệm Sơ từng yêu Lương Thần đến mức muốn khắc tên anh ta lên mọi thứ, từ áo cưới đến mộ bia. Yêu nhau bảy năm, kết hôn ba năm, cô tưởng đời mình như một bộ phim tình cảm lãng mạn, ai dè hóa ra là phim hài kinh dị. Lương Thần cắm sừng cô, lại còn để "Tuesday" mang thai tới tận cửa đòi danh phận. Lâm Niệm Sơ lập tức tung cú đá chí mạng: “Ly hôn! Yêu đương là trò lừa đảo!”

Trình Nghiên thì cũng chẳng khá hơn. Anh từng yêu bạch nguyệt quang như cuồng si, nghĩ rằng người ta là nàng tiên giáng trần, nhưng cuối cùng chỉ nhận được combo lừa tình + dẫm đạp. Từ đó, anh quyết định sống với triết lý: “Yêu đương làm gì, thà nuôi cá vàng còn vui hơn!”

Một ngày đẹp trời, Lâm Niệm Sơ và Trình Nghiên đụng mặt nhau ở quán bar. Hai người độc thân chán đời nhìn nhau, cảm giác như tìm được đồng đội cùng hội cùng thuyền. Sau vài ly rượu và mấy câu chuyện đời tư nhảm nhí, cả hai quyết định chơi bài "không ai hiểu tôi bằng bạn".

Một tháng sau, Lâm Niệm Sơ phát hiện mình dính bầu. Không còn đường lùi, cô rủ Trình Nghiễn chơi lớn: “Thôi thì, lỡ rồi cưới luôn cho tiện!” Thế là hai người kéo nhau đi đăng ký kết hôn, nhanh gọn lẹ như đi chợ mua rau.

(2) Trong một bữa tiệc đông người, Lâm Niệm Sơ tình cờ gặp lại chồng cũ. Lương Thần hí hửng định bắt chuyện, nhưng cô nhanh trí kéo tay Trình Nghiễn đặt lên bụng mình, cười rạng rỡ như vừa trúng số:

“Ông xã, anh bảo sao trên đời lại có người nhớ mãi không quên vợ cũ nhỉ?”

Trình Nghiên nhìn Lương Thần, nhún vai thản nhiên:
“Chắc tại anh ta... nhục quá không ai thèm.”

Lương Thần: “…” Đứng hình mất 5 giây.

(3) Một ngày đẹp trời khác, Lâm Niệm Sơ và Trình Nghiên đang dạo phố thì đụng ngay bạch nguyệt quang năm nào của Trình Nghiên. Người này chưa từ bỏ ý định tái xuất giang hồ, định gây drama chia rẽ đôi trẻ.

Không để đối phương kịp ra tay, Trình Nghiên ôm eo Lâm Niệm Sơ, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng cô rồi nói:
“Bà xã, em đúng là thần kỳ, bụng lớn thế mà mặc cái gì cũng đẹp.”

Lâm Niệm Sơ cười duyên, thêm cú chốt:
“Chủ yếu là do em đẹp sẵn. Không như ai đó, vừa nhìn đã thấy chua như dưa muối, kiểu này chắc cô đơn cả đời rồi.”

Bạch nguyệt quang: “…” Định nói gì đó, nhưng thôi.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
Loading...

Bình luận

Nội dung liên quan