Liễu Ngọc Như vì để lấy một người chồng tốt, đã làm khuê tú mẫu mực suốt mười lăm năm , tuy nhiên trước ngày đính hôn, nàng bị ép gả cho Cố Cửu Tư công tử nổi tiếng ở Dương Châu. Gả cho một người như vậy, đời này coi như bị hủy hoại, nhất là sau khi gả qua đó mới biết, người này cũng bị ép cưới nàng. Liễu Ngọc Như mất hết ý chí, sau khi nhốt mình trong phòng ba ngày, cuối cùng nàng cũng ngộ ra. Gả cho công tử thế này, còn làm khuê nữ cái nỗi gì. Thế là vào ngày thứ ba sau khi thành hôn. Vị khuê tú nổi tiếng dịu dàng này với bàn tay run rẩy, cầm dao, dùng dũng khí cả đời này chạy tới Thanh Lâu, nói với Cố Cửu Tư đang say bí tỉ một câu hãy sống với nhau, Sau đó cuộc đời Cố Cửu Tư đã thay đổi nhanh chóng, từ một công tử ăn chơi phóng khoáng trở thành quan cư nhất phẩm, đều là nữ nhân này ở bên cạnh hắn, dùng thân hình gầy yếu thanh tú đỡ hắn, nói với hắn: “Đứng dậy.” thế là cho dù hắn bị người khác đánh cho thịt nát xương tan, cũng phải vùng vẫy đứng lên từ trong vũng bùn, nghiến răng cõng nàng, bước qua cuộc đời này. Đối với Liễu Ngọc Như mà nói, mười lăm năm đầu, nàng cho rằng sống để tìm được một nam nhân tốt. Mãi đến khi gặp Cố Cửu Tư, nàng mới hiểu rằng một nam nhân tốt sẽ cho bạn biết rằng, bạn sống, là vì chính mình. —Nguyện dùng máu thịt cơ thể này để che mưa chắn gió cho nàng, bảo vệ y phục của nàng khỏi bụi bặm, tóc mai khỏi sương giá. Khuê nữ thông tuệ tỉnh táo vs công tử bột đầy cảm giác thiếu niên.