"Triều đại nhà Minh, năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình... Trời ơi, ông ngứa mắt với con sao..."
Con người khi xui xẻo thì uống nước cũng có thể nghẹn.
Đang yên đang lành đi trên đường cũng có thể xuyên không, còn xuyên về tận sáu trăm năm trước!
Sao lại xuyên không được vậy? Là do tướng đi của hắn xấu quá hả…?
"Nếu đây chỉ là một giấc mơ thì tốt biết mấy." Mạnh Thanh Hòa dùng sức gãi đầu, cảm giác ngột ngạt và bất lực sâu sắc.
Sớm biết thế này, hắn thà mặc váy cỏ múa cột trong buổi họp lớp, hy sinh sắc đẹp mua vui cho quần chúng nhân dân chứ éo bỏ về sớm...
Đáng tiếc ước mơ thì đẹp đẽ, nhưng thực tế thường vô cùng tàn khốc, giống như cơn gió bắc tạt qua khe cửa, đang thổi phà phà vào người hắn lúc này.
Phù...
Mái tóc dài tung bay, áo vải gai trên người mặc cũng như không…
Mạnh Thanh Hoà lạnh đến mức răng va vào nhau, phải xoa xoa cánh tay cho đỡ bớt. Hắn nghiến răng, dù sao đã đến đây rồi, có hối hận đến mức đứt từng khúc ruột cũng không quay về được, điều nên nghĩ là làm sao để có thể sống sót trong thời đại này.
Yêu cầu của hắn không cao, một ngày ba bữa, có phủ đệ riêng, không lo ăn mặc, vậy là đủ.
Không có chí khí ư? Đấng mày râu không muốn lập công danh, không muốn có mỹ nhân vây quanh sao?
Mở to mắt ra giùm cái, đây là năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình là địa bàn của Yên Vương, dám chơi trội trước mặt Minh Thái Tổ và Minh Thành Tổ tương lai? Chán sống rồi đúng không?
Còn mỹ nhân vây quanh gì đó... ngại ghê, gu của hắn là “chim chích bông”.
=================================
Trong thời đại hoàng kim và hùng mạnh nhất của Đại Minh, đối với một người xuyên không, điều gì là quan trọng nhất?
Mạnh Thanh Hoà: Đương nhiên là sống sót!
Đây là câu chuyện về một nhân vật nhỏ bé trong thời Minh sơ (thời kỳ đầu nhà Minh), dùng hết sức bú sữa mẹ đấu tranh với dòng chảy lịch sử.
===============================
Nhãn mác nội dung: Đam mỹ, quý tộc quyền thế, cường hào ác bá, thiên chi kiêu tử, xuyên không, thời kỳ đầu nhà Minh
--------------------------------------------------------
Đánh giá biên tập:
Vì từ chối múa cột nên vô tình xuyên không đến thời kỳ đầu nhà Minh, trở thành một thiếu niên mất chỗ dựa, trong nhà chỉ có người già và trẻ em, gia sản bị Đường bá tính kế chiếm đoạt.
Để thoát khỏi cảnh khốn cùng, thư sinh yếu đuối và ngu ngốc Mạnh Thanh Hoà vừa muốn báo thù cho phụ thân vừa vứt giấy bút nghiên mực đi tòng quân, thành công khiến Đường bá tức đến ngất xỉu, nhưng lại bất ngờ nhận được sự kính trọng của Cửu thúc.
Có Cửu thúc tiến cử, ra lệnh cho huyện lệnh đại nhân bật đèn xanh, Mạnh Thanh Hoà thuận lợi bước lên con đường tòng quân, trở thành người con hiếu thảo dũng cảm của Mạnh gia trang...
Đối với người xuyên không, sống sót là điều quan trọng nhất. Trong bối cảnh Minh sơ huy hoàng nhưng cũng tràn đầy nguy cơ, Mạnh Thanh Hoà chỉ là một nhân vật nhỏ bé có thể co, có thể duỗi, mặc dù thân thể yếu nhớt không được mấy lạng thịt, nhưng có tài quan sát thời cuộc, lại được "quý nhân" giúp đỡ, vô tình thành danh. Văn phong của tác giả lão luyện, mạch lạc rõ ràng, giản dị nhưng lại ẩn chứa chút hoa mỹ, khiến cho câu chữ trở nên ung dung, hài hước. Nhân vật Mạnh Thanh Hoà dưới ngòi bút của tác giả mang theo chút khôn ngoan, hình tượng linh hoạt, sinh động, cũng rất dễ đi vào lòng người.
Chương 79-2: Đức Châu mặc người chém giết