Phần 1: Tôi dựa vào bói toán khiến người chị vô danh nổi tiếng trong làng giải trí
Nam chính điện ảnh xuất sắc nhất đăng một bức ảnh chụp chung với tôi lên Weibo.
Kèm dòng cap: “Chuyển tiếp cá Koi này, bạn cũng có thể gặp may mắn như tôi.”
Weibo bùng nổ.
Màn hình đầy những lời mắng tôi cọ nhiệt.
Không lâu sau nữ chính điện ảnh xuất sắc nhất cũng đăng ảnh.
Kèm dòng cap: “Tôi cũng thử xem.”
Ngay sau đó, các nghệ sĩ tham dự buổi tiệc tối hôm đó gần như ai cũng đăng ảnh chụp chung với tôi.
Chẳng mấy chốc, tôi lên hot search:
“Nghệ sĩ tuyến 18 vô danh, chỉ sau một đêm trở thành cá Koi của làng giải trí…”
_________
Phần 2: Tôi là cá Koi trong livestream giám định bảo vật
Trên livestream tạp kỹ giám định bảo vật, vị tỷ phú lấy ra một mảnh ngọc bài phỉ thúy màu vàng.
Chuyên gia giám định khen không ngớt.
Tôi lắc đầu.
"Nhà sưu tầm, thứ này không nên đeo đâu!"
Cháu trai của vị tỷ phú phản bác:
“Một nghệ sĩ tuyến 18 vô danh như cô thì biết cái gì, đây là ngọc bài Cửu Long hộ chủ do bậc thầy điêu khắc đấy!”
Tôi:
“Đây là Cửu Long kéo quan tài. Ngọc này đã đeo 80 ngày. Sau 81 ngày, Cửu Long xuất thế thiên hạ đại loạn, thần không ngăn được, Phật cũng không ngăn được.
“Có phải mỗi ngày ông thường mơ thấy có chín con rồng đang kéo thứ gì đó đúng không?
“Đó, chính là quan tài của ông!
Vị tỷ phú nắm lấy tay tôi:
“Đại sư, cứu mạng!!!”
_________
Phần 3: Bí mật của thần biển
Tôi với tư cách nghệ sĩ tuyến 18 quay chương trình tống nghệ cùng ảnh đế ở làng chài nhỏ, lại bị ngư dân xem như cô dâu của thần biển đưa lên tế đàn.
Tất cả mọi người đều cho rằng đây là hiệu ứng của chương trình.
Chỉ có tôi biết, bọn họ thật sự muốn bắ/t tôi t/ế biển.
Thế nhưng, bọn họ đã đánh giá thấp mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Bởi vì, tôi kỳ thật không phải nghệ sĩ tuyến 18 vô danh.
Tôi là Phong Linh, là quán chủ đời kế tiếp của Ngọc Tuyền Quan, cũng là người thay thế chị gái vô danh của mình theo đuổi ước mơ trong làng giải trí.
_________
Phần 4: Danh họa biến mất
Trong chương trình tạp kỹ livetream, tôi và nữ minh tinh đang chiêm ngưỡng một bức danh họa quý giá.
Thế nhưng bức tranh trước mắt chúng tôi đột nhiên biến mất.
Bảo vệ nghe tin chạy tới, khăng khăng nói chúng tôi là kẻ trộm tranh, vây chặt chúng tôi lại.
Nhưng điều họ không biết là, chủ nhân của bức tranh này chính là ông nội của nữ minh tinh.
Còn tôi là Phong Linh, quán chủ đời tiếp theo của Ngọc Tuyền Quan, được cô ấy mời đến để giám định bức tranh.